Garua
Year:
Music by:
Lyric by:
Spainish
Name: Garua
Translater: Unknown
Lyric
¡Qué noche llena de hastío y de frío!
El viento trae un extraño lamento.
¡Parece un pozo de sombras la noche
y yo en la sombra camino muy lento.!
Mientras tanto la garúa
se acentúa
con sus púas
en mi corazón...

En esta noche tan fría y tan mía
pensando siempre en lo mismo me abismo
y aunque quiera arrancarla,
desecharla
y olvidarla
la recuerdo más.

¡Garúa!
Solo y triste por la acera
va este corazón transido
con tristeza de tapera.
Sintiendo tu hielo,
porque aquella, con su olvido,
hoy le ha abierto una gotera.
¡Perdido!
Como un duende que en la sombra
más la busca y más la nombra...
Garúa... tristeza...
¡Hasta el cielo se ha puesto a llorar!

¡Qué noche llena de hastío y de frío!
No se ve a nadie cruzar por la esquina.
Sobre la calle, la hilera de focos
lustra el asfalto con luz mortecina.
Y yo voy, como un descarte,
siempre solo,
siempre aparte,
recordándote.
Las gotas caen en el charco de mi alma
hasta los huesos calados y helados
y humillando este tormento
todavía pasa el viento
empujándome.

http://www.todotango.com/musica/tema/35/Garua/
English
Name: Drizzle
Translater: Unknown
Lyric
What a night–filled with chills and fatigue!
The wind carries a strange lament,
the night is like a deep well of shadows,
and among the shadows I walk, so slowly…
while all the while the drizzle
underlines it all
putting its spines
through my heart…

On this night, so cold and so mine
I amaze myself, always dwelling on the same thing…
and although I want to tear her out,
throw her out,
and forget her,
I just remember her more.

Drizzle!
Sad and alone, down the sidewalk
goes my heart, stricken
with the sadness of a condemned building,
feeling your frostiness
because that girl, when she forgot me,
tore open a hole where the rain gets in.
Lost!
Like a specter in the shadows
that searches for her still and calls out her name…
drizzle…sadness…
even the sky has started to cry!


lyrics by Enrique Cadícamo

https://poesiadegotan.com/2010/03/17/garua-1943/
Vietnamese
Name:Mưa phùn
Translator: ThuyNoe
Lyric
Đêm sao thật buồn và lạnh lẽo!
Gió ơi len lỏi nỗi tiếc nuối xa lạ
Trời khuya như đổ bóng đen
Bước chân tôi lững thững trong bóng đêm.
Trời còn làm mưa bay
mưa rơi rơi rát buốt
đâm vào tim tôi…
Trong đêm nay lạnh lẽo, riêng mình
tôi chìm đắm trong dòng suy tư ấy
những muốn gạt nàng khỏi ý nghĩ
muốn xoá tên nàng
và muốn quên nàng đi,
mà sao tôi thấy nhớ nàng hơn…

Trời mưa phùn bay…
Lòng buồn bước cô đơn trên hè phố
Con tim nhói đau thay
nỗi buồn hoang phế
Con tim giá rét này
vì lẽ nàng đã lãng quên tôi
mà đêm nay trời để nhỏ mưa…
Con tim một mình lạc lối
như linh hồn đi hoang trong bóng đêm
vẫn đi tìm người con gái và mải miết gọi tên nàng
Trời mưa phùn bay bay…
Nỗi buồn rơi rơi…
Hỡi trời xanh cũng đang bật khóc!

Đêm sao quá buồn và lạnh lẽo!
Chẳng còn ai ngang qua góc phố này.
Những dãy đèn vàng vọt trên phố
hắt xuống vỉa hè mờ tỏ trong đêm.
Tôi lang thang như kẻ bỏ đi
mãi một mình,
mãi vẫn bên lề,
nhớ nhung em.
Mưa rơi rơi làm suối lệ trong hồn
thấu tận xương tôi ướt lạnh, rét buốt.
Bẽ bàng khổ đau thêm
Gió ơi thổi ngang qua
gió đang cuốn tôi đi...


----

Garúa

Anibal Troilo năm 29 tuổi đã thể hiện cá tính âm nhạc xuất sắc, thu hút vô cùng nhiều người ái mộ tới các sàn milonga, người nghe nhạc trên sóng radio và người đến các cabaret (hộp đêm). Vào thời điểm đó, Troilo đã sáng tác 7 bản nhạc tango được nhiều nhà thơ viết lời.
Khoảng thời gian này, Troilo thường chơi nhạc tại hộp đêm Tibidabo ở phố Corrientes nằm giữa phố Libertad và Talca, vốn là nơi tập trung phần lớn các gương mặt lớn của tango thời bấy giờ tới thưởng thức tiếng đàn bandoneon mê hoặc của Troilo (còn gọi là Pichuco), ngón đàn piano kỳ lạ của Orlando Goñi, và giọng nam trung của Fiorentino. Kể tới có José Razzano, César Vedani, Cátulo Castillo, Homero Manzi, Enrique Cadícamo...
Một đêm nọ, tranh thủ giờ nghỉ, Pichucho kéo Cadícamo sang phòng thay đồ và gợi ý chơi cho Cadícamo nghe một bản nhạc mà ông vừa sáng tác để nhờ Cadícamo viết lời cho bản này.
Troilo ôm cây đàn bandoneon và bắt đầu chơi. Tiếng đàn vang lên réo rắt những giai điệu làm Cadícamo vô cùng thích thú say sưa. Ông ngay lập tức chép lại khoá nhạc để về soạn lời cho khớp nhạc và đồng thời tán thưởng Pichucho đã viết bản nhạc tuyệt vời này.
Đến rạng sáng, Cadícamo rời khỏi hộp đêm đi bộ về nhà. Trời mưa phùn lạnh lâm thâm ướt hè phố, màn đêm mờ tỏ ánh sáng sắp đến của một ngày mời, cảm hứng nghệ sĩ dâng trào thành những ca từ đầu tiên: “Trời mưa phùn bay… lòng buồn bước cô đơn trên hè phố…”
Về đến nhà, ông bắt tay ngay vào sáng tác lời và suốt ngày hôm đó trong cơn sốt cảm lạnh vì mưa, ông chìm đắm trong giai điệu để viết nên những ca từ tuyệt đẹp cho bản nhạc, vừa tự đệm piano vừa soạn lời, hoàn thiện 1 trong những tác phẩm tango bất hủ. Troilo chơi bản này lần đầu ở chính hộp đêm Tibidabo.
Hai ngày sau, Pichuco đã miệt mài luyện tập bản nhạc này cùng giọng ca Fiorentino và dàn nhạc. Bản này Troilo ghi âm cùng Fiorentino ngày 4/8/1943 và 20 năm sau, ông ghi âm lại cùng giọng ca El Polaco Goyeneche và có thay đổi chút về lời.

Cảm nhận riêng của người viết:
Đây là 1 trong những bản tango tôi cực kì yêu thích. Lần đầu tiên biết đến là nghe dàn Pedro Laurenz chơi cùng giọng ca bất hủ Alberto Podesta. Sau này tôi mới biết Troilo là tác giả và nghe thêm bản hát của Fiorentino cùng dàn nhạc Troilo và bản hát của Goyeneche. Mỗi bản chơi nhạc và hát có cái hay riêng, nhưng tôi vẫn ấn tượng mãi trong lòng bản nhạc của Laurenz mà Podesta hát. Sự đối lập giữa màu sắc chơi nhạc đặc trưng của dàn nhạc Laurenz, réo rắt như rót vào tai, và giọng ca tuyệt đẹp của Podesta, vốn được mệnh danh là giọng ca vàng của tango Argentina thập kỷ 40, một giọng nam trung trầm ấm tự sự. Tất cả làm nên sự kì diệu của bản Garúa, giai điệu đẹp đến nao lòng và tiếng hát nức nở của Podesta, nhất là khi ông ngân lên câu cuối “Hasta el cielo se ha puesto a llorar!” (nguyên nghĩa: “Đến cả trời xanh cũng đang bật khóc!”). Một sự rung cảm tuyệt đối!

Nói thêm, sau đến bản hát của Goyeneche cũng tuyệt hay. Phần hát đượm u buồn hơn, giọng ca thì khỏi bàn. Phần nhạc của Troilo thì đỉnh cao, có lẽ mang nhiều màu sắc hơn phần nhạc chơi của dàn Laurenz, với phần vào đầu làm tôi nhớ đến Quejas de bandoneon của Troilo, cũng là 1 bản nhạc tango mà tôi vô cùng yêu thích. Nghe hoài chỉ muốn nghe thêm!
# 
ARTIST/BAND NAME 
LEVELS 
No data to display